Đuổi theo bóng mặt trời trên đỉnh đèo Ô Quy Hồ
Giữa tháng 6/2020, trong chuyến công tác trở lại Lai Châu của tôi, trong khi Hà Nội thời tiết vào hè rất oi nóng thì Lai Châu mặc dù bầu trời xanh trong vắt nhưng không khí mát mẻ, trong lành, không ồn ào, náo nhiệt như phố thị. Thực sự nơi đây rất thích hợp cho chuyến du lịch sau nhiều ngày mỏi mệt của nhịp sống đô thị.
Lúc đến Ô Quy Hồ, đồng hồ đã điểm 6h chiều, tôi vừa kịp đón khoảnh khắc hoàng hôn rực rỡ đến nghẹt thở. Trên đèo Ô Quy Hồ, mặt trời đang chói chang bỗng biến thành một quả hồng chín đỏ giữa nền mây xanh trắng bồng bềnh. Những khung hình được chúng tôi ghi lại vội vã, thấp thoáng những chỗ tranh tối, tranh sáng khi tia nắng dần tắt về phía cuối chân trời. Buổi chiều lúc này, trời đang ngã vào màn đêm.
Dường như ở nơi này, chiêm ngưỡng cảnh hoàng hôn rực lửa, đuổi nắng, săn mây giữa mênh mông bao la đại ngàn khiến cho tôi có cảm giác quên đi thế giới hiện tại. Những bộn bề lo toan tất bật của cuộc sống thường ngày không thể chen chân vào nơi gió lộng miên man từ trăm hướng, ngàn phương thổi về lồng lộng của một trong tứ đại đỉnh đèo Tây Bắc này.
Núi rừng như được nhuộm đỏ thẫm hơn dưới ánh nắng hoàng hôn. Vẻ đẹp hùng vĩ của con đèo như tan hết ra, lênh loang giữa trời đất. Màu đỏ rực của núi, màu đỏ thẫm của mặt trời quyện vào nhau như minh chứng điển hình của sự kết thúc cũng có lúc rất đẹp. Khi mây bị gió thổi tan sẽ để lộ những bản làng xa xa từ phía Lai Châu, những dãy núi nhấp nhô chập trùng trông như những bức tranh thủy mặc và tất nhiên, còn có cả đỉnh Fansipan cao ngạo giữa mây trời nữa.
Lưu luyến mãi không rời, tuy nhiên, cuối cùng, chúng tôi cũng phải quay trở lại phố huyện. Con đường trở lại Tam Đường đã bị bóng đêm nuốt chửng từ bao giờ. Đó là sự im lặng đến rợn tóc gáy nhưng cũng thật thú vị. Thỉnh thoảng lại bắt gặp một chiếc xe khách vội vàng lướt qua chúng tôi để đưa khách về Lai Châu cho kịp giờ. Từng vệt sáng mỏng manh của đèn xe bám lấy cung đường quanh co rồi mất hút dưới một góc đèo hay một khúc cua tay áo.
Ô Quy Hồ bắt đầu khoảnh khắc chìm nghỉm vào đêm như một câu chuyện cổ tích. Xa xa, tôi nghe văng vẳng trong gió tiếng kêu da diết của loài chim hoang dại giữa đỉnh đèo Tây Bắc xa xôi, nhắc tôi nhớ đến câu chuyện tình huyền thoại về nàng tiên nữ và chàng Ô Quy Hồ từ nghìn năm trước.
Hẹn gặp lại những làn mây phiêu lãng trôi trong buổi trời chiều đuổi theo bóng mặt trời trên đỉnh đèo Ô Quy Hồ một ngày trở lại không xa.
Hẹn gặp lại Lai Châu với những cung đường huyền thoại và bản làng chìm trong sương chiều trong một ngày gần nhất.
Tháng 6/2020.
Hoàng Thị Thanh Huyền
Viet Orient Hospitality